Wednesday, March 26, 2014

Thương và hiểu

Thương và hiểu - source from Cỏ Dại
Hãy cố gắng sống tử tế với mình thì không cần nói lời xin lỗi ai. Vì khi đã phạm lỗi với người thì cũng giống như đang sát hại mình. Trời Sài Gòn sáng nay mát mẻ, gần như sắp có cơn mưa. Ngã tư nơi này xe dường như cũng chậm lại. Chả bù với mấy ngày trước cứ ồ ập vội vã. Ở góc phố ồn ào có bao nhiêu là thứ đáng để nhớ. Niềm yêu thương, nỗi bất hạnh và những hân hoan đặt không đúng chỗ cứ lẫn vào nhau tạo thành tạp âm chán ngắt. Yêu và cho đôi khi không dễ chút nào! Biết rót sao cho vừa khi lòng đã đầy kín âm mưu và đoạt lợi. Hữu ý hay vô tình thì đâu có nghĩa gì khi người ta không có cảm giác đón nhận. Một khi, tâm hồn chật hẹp thì làm sao còn chỗ cho những nụ hoa yêu thương nảy nở. Nghĩ mà tiếc. Thường thì, khi mỏi mệt trên dòng đời bỗng thấy bóng tán cây to người ta rất thích rúc vào để hưởng mát. Trầm ngâm..., rồi ước ao giá chi mình cũng được có vài cây như thế. Mà, quên mất rằng trước khi muốn thụ hưởng người ta phải vất vả ươm trồng từ những chồi xanh yếu ớt. Phải chịu bao nhiêu gió sương, qua bao nhiêu mưa nắng, cây mới có thể cho bóng mát như ngày hôm nay. Muốn thành công, không tự nhiên mà có. hoa. Ở đời, chẳng ai muốn mình thấp. Người ta sẽ cố leo cho bằng được nấc thang tham vọng, thích đốt cháy giai đoạn và cảm thấy tủi hổ khi so ra mình chẳng bằng ai. Cũng tốt, nếu điều đó tạo thêm động lực phấn đấu. Nhưng... thường thì người ta rất dễ bị cảm xúc tiêu cực dẫn dắt. Lòng đố kỵ đã giết chết niềm an lạc, nó xâu xé và khiến họ phải thực hiện cho bằng được cái mình muốn. Tất nhiên, có anh hùng thì cũng lắm tiểu nhân. Muốn là ai cũng được, chỉ cần giữ chặt "luật nhân quả" rồi lên đường. Có những thứ không cầm nắm được nhưng hết sức quan trọng. Lỡ một bước, hằng hà sa số tội. Trong những tình huống như thế, những ai mỏng duyên thì thật là đáng thương. Có khi vì không biết nên mới sinh tâm xằng bậy. Có điều, những thứ mình gây ra dù thế nào, phải tự mà chịu. Người ta vì quá thương nhau vẫn có thể nhường cơm xẻ áo, chứ không thể chia nghiệp. Phật dạy, gieo tâm lành ắt có quả lành. Rõ là vậy! Hãy cố gắng sống tử tế với mình thì không cần nói lời xin lỗi ai hết. Vì khi đã phạm lỗi với người thì cũng giống như đang sát hại mình. Hãy tự xin lỗi bản thân vì nếu không có điều xấu xa mình gây ra thì đã biết sống lương thiện. Đừng tự đào cái hố chôn bớt nhân tính tốt đẹp mà khi sinh ra cha mẹ luôn cầu mong ta được đúng như thế. Đừng đánh đổi những điều nhỏ bé ở hiện tại mà hậu quả có khi nó trút lên những người thân yêu bên cạnh ta.Họ sẽ đau lòng biết bao khi thấy ta rẽ sai hướng. Lúc này, lòng trào dâng niềm thương hơn là oán! Xét mình đã hoan hỷ thứ tha. Mong người ta đằng kia sống an vui, hạnh phúc và giữ khu vườn công đức luôn tươi nguyên. Ráng nhớ, nếu còn kiếp nữa, biết có vui như bây giờ?

No comments: