Wednesday, October 19, 2011

Phẩm Tịnh Hạnh

Hỡi dòng dõi tịnh hạnh
Hãy dũng mãnh tinh tiến
Cắt đứt lòng ái dục
Thể hiện tâm Niết bàn

Thường sống trong chỉ quán
Sớm đạt đến bờ kia
Vị tịnh hạnh viên mãn
Về cõi trí không chia

Không bờ này bờ kia
Không hai bờ phân biệt
Như Lai gọi điều ấy
Là tịnh hạnh, Vô Vi.

Kinh Pháp Cú

10 Điều Tâm Niệm của PHẬT

- Nghĩ đến thân thể thì đừng cầu không bệnh khổ. Vì không bệnh khổ thì dục vọng dể sanh.
- Ở đời đừng cầu không hoạn nạn. Vì không hoạn nạn thì kiêu sa nổi dậy.
- Cứu xét tâm tính thì đừng cầu không khúc mắc. Vì không khúc mắc thì sở học không thấu đáo.
- Xây dựng đạo hạnh thì đừng cầu không bị ma chướng. Vì không bí ma chướng thì chí nguyện không kiên cường.
- Việc gì làm thì đừng mong dễ thành. Vì việc dễ thành thì lòng khinh thường kiêu ngạo.
- Giao tiếp đừng cầu lợi mình. Vì lợi mình thì mất đạo nghĩa.
- Với người thì đừng mong tất cả thuận theo ý mình. Vì được thuận theo ý mình thì lòng tất kiêu căng.
- Thi ân đừng mong cầu đền đáp. Vì mong cầu đền đáo là thi ân có ý mưu đồ.
- Thấy lợi đừng nhúng vào. Vì nhúng vào thì si mê sẽ động.
- Oan ức không cần biện bạch. Vì biện bạch là nhân ngã chưa xã.

Lời Vàng Phật Dạy

- Người có lòng thù hằng, thì sẽ có qủy mặt đỏ.
- Người có lòng oán ghét, thì sẽ có qủy mặt vàng.
- Người có lòng áo não, thì sẽ có qủy mặt trắng.
- Người có lòng sân nộ, thì sẽ có qủy mặt xanh.
- Người có lòng phiền toái thì sẽ có qủy mặt đen.
- Người thù hằn thì hại tim.
- Người oán ghét thì hại tỳ.
- Người áo não thì hại phổi.
- Người sân nộ thì hại gan.
- Người phiền muộn thì hại thận.

Làm người có 20 điều khó

- Nghèo nàn bố thí là khó
- Giàu sang học đạo là khó
- Bỏ thân mạng quyết chết là khó
- Thấy được Kinh Phật là khó
- Sanh vào thời có Phật là khó
- Nhẫn sắc, nhẫn dục là khó
- Thấy tốt không cầu là khó
- Bị nhục không tức là khó
- Có thế lực không dựa vào là khó
- Gặp việc vô tâm là khó
- Học rộng, nghiên cứu sâu là khó
- Diệt trừ ngã mạn là khó
- Không khinh người chưa học là khó
- Thực hành tâm bình đẳng là khó
- Không nói chuyện phải trái là khó
- Gặp được thiện trí thức là khó
- Thấy tánh học đạo là khó
- Tùy duyên hóa độ người là khó
- Thấy cảnh tâm bất động là khó
- Khéo biết phương tiện là khó

8 Điều Giác Ngộ

- Vạn pháp là vô thường vô ngã
- Càng nhiều ham muốn càng nhiều đau khổ
- Tri túc đem tới an lạc
- Chỉ có sự tinh cần mới đưa ta đến quả vị giác ngộ
- Bố thí là một phương tiện quan trọng để độ người
- Sống trong quên lãng và vô minh sẽ bị giam hãm cõi sinh tử
- Người hành đạo tuy vào đời để hóa độ nhưng không chìm đắm đuối
- Nỗ lực phục vụ cho kẻ khác

Đừng trách

Đừng trách khi chiếc lá
Còn xanh đã lìa cành
Biết đâu khi lá rụng
Là một sự tái sinh

Đừng trách khi bao ngày
Màn đêm đen buông xuống
Biết đâu khi nắnt tắt
Là bình minh bắt đầu

Đừng trách khi cuộc sống
Mang cho ta đau buồn
Biết đâu những niềm vui
Khởi nguồn từ nước mắt

Đừng trách khi một người
Bỏ ta đi xa mãi
Biết đâu rồi xa cách
Sẽ nối liền yêu thương

Ngày mai chẳng biết ra sao, mà có ra sao cũng chẳng sao.

Ngày mai chẳng biết ra sao, mà có ra sao cũng chẳng sao.

Nhẫn Nhịn

Nhịn được cái tức một lúc, tránh được mối lo trăm ngày...

- Muốn hoà thuận trên dưới nhẫn nhịn đứng hàng đầu.
- Cái gốc trăm nết, nết nhẫn nhịn là cao.
- Cha con nhẫn nhịn nhau, vẹn toàn đạo lý.
- Vợ chồng nhẫn nhịn nhau, con cái khỏi bơ vơ.
- Anh em nhẫn nhịn nhau, trong nhà thường yên ấm.
- Bạn bè nhẫn nhịn nhau, tình nghĩa chẳng phai mờ.
- Tự mình nhẫn nhịn được, ai ai cũng mến yêu.
- Người mà chưa biết nhẫn, chưa phải là người hay.

MONG ƯỚC

- Mong sao cho thâm tâm tôi được an lạc và nhẹ nhàng.
- May I be peaceful, happy and light in body and spirit.

- Mong sao cho tôi được sống an toàn không vướng vào tai nạn.
- May I be free from injury – May I live safety

- Mong sao trong tâm tôi không có giận hờn phiền não sợ hãi và lo lắng.
- May I be free from disturbance, fear anxiety and worry.

- Mong sao cho tôi biết nhìn tôi bằng con mắt hiểu biết và thương yêu.
- May I learn to look at myself with the eyes of understanding and love.

- Mong sao cho tôi nhận diện và tiếp xúc được với những hạt giống của niềm vui và hạnh phúc.
- May I be able to recognize and touch the seeds of joy and happiness in myself.

- Mong sao cho tôi nhận diện và thấy được cội nguồn của những giận hờn, tham đắm và si mê trong tôi.
- May I learn to identify and see the sources of anger, craving and delusion in myself.

- Mong sao cho tôi biết nuôi dưỡng tôi mỗi ngày bằng những niềm vui.
- May I know how to pourish the seeds of joys in myself everyday.

- Mong sao tôi được sống mát mẻ, vững chải và thảnh thơi.
- May I be able to live fresh, solid and free.

- Mong sao cho tôi không rơi vào thái độ dửng dưng và không vướng vào hai mặt vướng mắc và ghét bỏ.
- May I be free from attachment and aversion but not be indifferent.

Nếu mất đi

Mất đi Trọng Tâm: Con người Lảo Đảo
Mất đi Tín Tâm: Con người Thất Vọng
Mất đi Nhân Tâm: Con người Tàn Nhẫn
Mất đi Hùng Tâm: Con người Ủ Rủ
Mất đi Lương Tâm: Con người Thất Đức
Mất đi Chơn Tâm: Con người Dung Tục
Mất đi Trung Tâm: Con người Vô Sĩ
Mất đi Thành Tâm: Con người Giả Dối
Mất đi Chuyên Tâm: Con người Không đích
Mất đi Tráng Tâm: Con người Nhỏ Bé
Mất đi Đồng Tâm: Con người Lọc Lõi
Mất đi Nhiệt Tâm: Con người Lạnh Nhạt
Mất đi Quyết Tâm: Con người Khó Khăn

Buông Xả Đi


Thương Ghét, trong lòng mãi vấn vương.
Hơn thua được mất, chuốt thêm phiền.
Tốt xấu khen chê, chỉ một lời.

Quẵnh gánh lo đi,nhẹ cuộc đời.
Hành trang chuẩn bị, kiếp lai sinh.
Công danh tài sắc, như sương khói.
Buông xả đi rồi, sống thảnh thơi.

Monday, October 3, 2011

Điều tôi muốn biết




Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì và có dám mơ ước đạt được điều mình đang khao khát không...

Tôi không quan tâm bạn bao nhiêu tuổi mà chỉ muốn biết bạn có dám như một kẻ ngốc liều mình vì tình yêu, vì những ước mơ và vì một chuyến phiêu lưu để được tồn tại trong cuộc đời này không...

Tôi không cần biết điều gì mới phù hợp với ước mơ của bạn mà chỉ muốn biết bạn đã dám đối mặt với nỗi đau bị cuộc đời dối trá hay lại khép chặt lòng mình vì e sợ lại một nỗi đau khác...

Tôi muốn biết bạn có dám ngồi lại với nỗi đau của tôi hay của chính bạn; có dám khiêu vũ thật điên cuồng để sự say mê tràn ngập đến tận đầu ngón tay và ngón chân của mình mà không cần phải e dè giữ ý, phải thực tế hay phải luôn nhớ đến những giới hạn của con người...

Tôi không quan tâm câu chuyện bạn kể có thật hay không mà chỉ muốn biết bạn có dám làm thất vọng người khác để thành thật với bản thân mình... Liệu bạn có thể chịu đựng bị kết tội phản bội mà vẫn không phản bội lại chính nhân cách của mình... Liệu bạn sẽ trung thực và vì thế sẽ đáng được tin cậy chứ...

Tôi muốn biết liệu bạn có nhận ra vẻ đẹp dù cho hằng ngày nó chẳng hề xinh đẹp, và liệu bạn có thể quyết định cuộc đời mình mà không cần sự hiện diện của Chúa...

Tôi muốn biết liệu bạn sẽ chịu đựng được thất bại của lẫn bạn và tôi, đứng bên bờ hồ mà hét vang đến tận trời cao là “có”...

Tôi muốn biết liệu bạn có thể thức dậy dù sau đêm dài đau khổ, thất vọng, kiệt sức và rã rời mà làm những gì phải làm cho các con của bạn không...

Tôi không quan tâm bạn là ai hay làm sao đến được đây. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể sát cánh cùng tôi trong lửa đỏ và sẽ không chùn bước thoái lui...

Tôi không quan tâm bạn đã học ở đâu, những gì và của ai. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể một mình đối diện với bản thân chân thật như người bạn bạn có bên mình trong những giây phút đơn độc...

Kiểm soát hành vi trong những trường hợp khó khăn


Đây là 8 mẹo giúp bạn kiểm soát cảm xúc và sự lo lắng trong các tình huống khó khăn
Hãy sống vì hôm nay
Hãy tự đặt cho mình một ràng buộc. Đừng để những thành công, thất bại trong quá khứ hay khó khăn trong tương lai ảnh hưởng tới trạng thái hiện tại.
Đừng để ý những điều nhỏ nhặt
Những điều nhỏ nhặt là những thứ không có nhiều ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn so với những điều quan trọng khác. Nếu bạn quá chú ý đến tiểu tiết, bạn sẽ mất đi một cái nhìn toàn diện. Hãy giữ cái nhìn tổng quan, nó sẽ giúp bạn kiểm soát những thứ còn lại.
Chấp nhận những điều hiển nhiên
Trong cuộc sống, sẽ có những lúc tình thế không thể nào làm khác đi được, áp dụng mẹo này sẽ gíup bạn kiểm soát được cảm xúc bản thân. Chấp nhận những điều hiển nhiên, đó là lựa chọn chính xác của bạn.
Quyết định xem bạn nên lo lắng bao nhiêu là vừa và không suy nghĩ vượt qua mức này
Quyết định này thường giúp đầu óc bạn thanh thản, sau đó dễ dàng tìm ra các cách cải thiện tình hình và tiếp tục tiến lên phía trước.
Tạo niềm vui cho người khác.
Kĩ năng này giúp bạn tìm thấy động lực trong cuộc sống . Thật khó để giữ những cảm xúc tiêu cực khi bạn đang làm điều gì đó có ý nghĩa, giúp đỡ người khác.
Biết chấp nhận sự vô ơn
Khi làm việc, bạn có thể phải phục vụ, giúp đỡ nhiều người, một cách tự nhiên, bạn sẽ mong đợi sự biết ơn từ người khác. Nhưng sự mong đợi này thường không được đáp ứng. Bạn nên nghĩ mình thật may mắn, khi người khác biết ơn mình, và đừng phải nản chí nếu người khác vô ơn.
Làm việc thật hăng hái
Sự hăng hái là nguồn năng lượng giúp bạn luôn nỗ lực tiến lên phía trước và đạt được mục đích đề ra. Việc có một cái nhìn tích cực rất hữu ích khi bạn làm việc.
Hãy làm hết sức mình
Thật khó khăn khi bị chỉ trích, đặc biệt khi điều đó ảnh hưởng đến lòng tự trọng của bạn. Một cách để vượt qua là bạn hãy tự hỏi bản thân rằng mình đã làm điều đó hết sức có thể chưa? Nếu câu trả lời là “Rồi”, chẳng việc gì bạn phải dằn vặt bản thân. Nếu không, hãy dũng cảm nhận trách nhiệm, và cố gắng làm tốt hơn ở lần sau.

Hãy thử một cách khác


“Bạn đang tạo nên chiếc bẫy cho chính mình nếu cứ mãi khóa chặt mình trong một lối suy nghĩ duy nhất mà không thử tìm một cách khác”
Hôm ấy là một ngày cuối tháng bảy bình thường như mọi ngày. Tôi đang ngồi trong một căn phòng yên tĩnh của một khách sạn nhỏ ẩn giữa rừng thông và lắng nghe những âm thanh tuyệt vọng của trận chiến sinh tử đang diễn ra cách chỗ tôi ngồi một vài bước chân.
Đó là một chú ruồi nhỏ đang dốc chút sức lực cuối cùng để vượt qua tấm kính của cửa sổ. Đôi cánh run rẩy như đang kể một câu chuyện bi thảm về chiến lược hành động của nó: Cố gắng hơn nữa.Nhưng chiến lược ấy không hiệu quả.
Những nỗ lực điên cuồng không mang lại chút hy vọng nào. Trớ trêu thay, trận chiến này lại góp phần tạo nên chiếc bẫy cho chính nó.
Càng cố gắn, nó càng mau kiệt sức. Thật vô ích khi chú ruồi cứ nhất định muốn phá vỡ tấm kính bằng chút sức lực nhỏ bé của mình. Vậy mà nó đã đánh cược cả sự sống để đạt được mục tiêu bằng nỗ lực và sự quyết tâm. Cuối cùng, chú ruồi phải chịu số phận bi đát. Nó kiệt sức và gục chết trên bậu cửa.
Chỉ cách mười bước chân thôi, cánh cửa đang rộng mở. Chỉ mất mười giây đồng hồ để bay đến đó, và con vật bé nhỏ này sẽ ra được với thế giới bên ngoài mà nó đang tìm kiếm. Chỉ cần một phần nhỏ sức lực đã bỏ phí, nó đã có thể thoát khỏi chiếc bẫy mà nó tự áp đặt cho mình.
Nếu chú ruồi không khóa chặt mình vào một lối suy nghĩ duy nhất và thử tìm một cách khác, chú đã tìm ra lối thóat một cách dễ dàng.

Cố gắng nhiều hơn nữa không phải lúc nào cũng là giải pháp tất yếu để đạt được thành công. Nó có thể không hứa hẹn cho những gì bạn đang mong muốn đạt được trong cuộc sống. Nhiều khi đó lại là khởi đầu của những vấn đề rắc rối, tồi tệ hơn. Nếu bạn đặt cược mọi hy vọng để tìm thấy một lối thoát duy nhất vào việc cố gắng hết sức trong một mục tiêu hạn hẹp, bạn có thể sẽ phá hủy mội cơ hội khác của mình.

Vết sẹo


Tôi là cô gái xấu và luôn mặc cảm về thiệt thòi này. Nhưng anh đã cho tôi hiểu đẹp và hoàn hảo là hai điều hoàn toàn khác nhau.
Bàn tay anh sờ nhẹ vào vết sẹo trên má tôi, vừa ôn tồn hỏi: “Cô là người mẫu phải không?”. Người mẫu ư? Tôi nhìn thẳng vào vị bác sĩ đối diện, cố tìm ra nét giễu cợt, nhạo báng mình trên gương mặt điển trai đầy nam tính của ông. Không ai có thể nhầm lẫn tôi với một người mẫu. Tôi là một cô gái xấu xí và thô kệch với vết sẹo bên má. Ngay cả mẹ cũng cho rằng chị tôi mới là đứa con gái xinh của bà.
Tai nạn xảy ra năm tôi học lớp bốn. Một khối bê tông trong khi được cẩu lên để xây nhà hàng xóm đã va mạnh vào mặt tôi và để lại vết sẹo khá dài trên má. Khi ấy, ba bảo tôi trong tiếng thở dài: ”Con luôn là đứa con xinh xắn của ba cho dù người khác không nghĩ thế”!
Vâng, tai tôi đã như điếc trước bao lời nhạo báng của lũ bạn cùng lớp. Mắt tôi giả vờ không nhận ra mình khác các bạn như thế nào. Tôi buộc mình không được soi gương. Trong một nền văn hoá mà cái đẹp ngự trị thì ai mà thèm để ý đến đứa con gái xấu xí như tôi. Vết sẹo bên má dìm tôi vào nỗi đau khôn cùng. Tôi nhốt mình trong phòng mặc cho nước mắt tủi hờn lăn dài mỗi khi cả nhà ngồi xem chương trình về sắc đẹp. Dần dà, tôi tập làm quen với sự thật.
Nếu mình không có diễm phúc làm một người con gái xinh xắn, thì ít ra tôi cũng có thể ăn mặc chỉnh tề. Mái tóc được uốn xoăn hiện đại, cặp kính sát tròng thay cho hai gọng kính cận dày cộm. Tôi chịu khó trang điểm bằng cách quan sát những người phụ nữ xung quanh, vận trang phục phù hợp. Giờ đây, tôi sắp kết hôn. Vết sẹo ấy, một lần nữa lại hiện ra như một thách thức trước cuộc sống mới.
“Dĩ nhiên, thưa ông. Tôi không phải là một người mẫu”, tôi trả lời với giọng phẫn nộ.

Vị bác sĩ thẩm mỹ hai tay khoanh trước ngực, nhìn tôi trìu mến. “Thế thì tại sao cô lại lo lắng về vết sẹo đến thế? Nếu không có lý do nghề nghiệp buộc cô phải tẩy sẹo thì điều gì khiến cô đến đây?”.

Bất giác, vị bác sĩ như đại diện cho tất cả những người đàn ông tôi từng gặp, những người đã từng chế nhạo, giễu cợt và ruồng bỏ tôi, phản bội tôi. Theo thói quen, tôi lại sờ tay lên má. Vết sẹo vẫn hằn trên mặt. Nó như nhắc tôi rằng ngươi là một cô gái xấu. Tự dưng mắt tôi đỏ hoe, cay xè. Người bác sĩ kéo ghế đến bên tôi, ôn tồn bảo:
“Để tôi nói cho biết tôi nhìn thấy gì ở người đối diện. Một cô gái xinh xắn. Không phải một cô gái hoàn hảo mà là một cô gái xinh xắn. Cô biết Laura Hutton chứ? Bà ấy có một khe hở trên hàm răng cửa, Elizabeth Taylor có một vết sẹo nhỏ trên trán”.
Đoạn, ông dừng lại và đưa cho tôi cái gương, tiếp lời: ”Tôi từng tự hỏi tại sao những người phụ nữ nổi tiếng lại có khiếm khuyết và tôi cũng tự tìm ra câu trả lời cho mình. Chính sự không hoàn hảo đó, cái có thể xem như là điểm thua kém của họ lại khiến họ nổi bật hơn mà không hề lẫn lộn với người khác. Và cũng khiến ta nhớ đến cô ấy như một con người bằng xương bằng thịt vì “nhân bất thập toàn mà”! Đừng để ý đến những kẻ xuẩn ngốc chê cười gương mặt cô. Cô dễ thương, xinh xắn vì cô là chính cô. Vẻ đẹp thật sự toả sáng từ bên trong con người cô. Hãy tin lời tôi!“.
Tôi nhìn vào gương. Những lời nói của vị bác sĩ vang mãi bên tai.
Nhiều năm sau đó, tôi trở thành một phụ nữ nổi tiếng rất được mến mộ về diễn thuyết và hùng biện trước hàng trăm người. Tôi biết mình là ai. Khi tôi thay đổi cách nhìn nhận tích cực với chính mình, những người khác cũng buộc phải thay đổi cách nhìn nhận tôi.

Vị bác sĩ không xóa vết sẹo trên mặt tôi. Ông đã xoá đi vết sẹo mặc cảm tư ti trong tâm hồn một cô gái.